Sóng xung kích vô hình trong không khí cuốn tới, ép tới mọi người gần như không thở nổi.
Mà Khương Minh vẫn sừng sững bất động như trước, vững như Thái Sơn!
Mấy chục hơi thở sau.
Hắn mở mắt ra, ánh mắt lạnh như băng, khóe miệng hơi nhếch lên: “Chút sát khí ấy còn chưa đủ.”